Vì đâu…
Như nước trôi qua cầu, thời gian đâu trở lại
Đời người đi về mãi, mặc tươi trẻ già đi
…
Danh lợi hỡi những gì, mà miệt mài cố mãi
Tuổi xuân không trở lại, tiều tuỵ đón tuổi già
Hạnh phúc với hương hoa, cố cầu càng khó giữ
Tiền tài trong nhiễu sự, hoạ từ đó sinh ra
Danh vọng với vinh hoa, lẽ đời thường rất ngắn
Chất tham lên gánh nặng, nhọc nhằn lúc về già
Cõng nợ bước đường xa, não nề đầy tâm khảm
Lối đời rơi vực thẳm, người mấy thoát được mòn
Đợi thân xác héo hon, chợt biết mình lạc lối
Bước đường giờ lầy lội, còn đâu sức quay về
Từng bước nặng lê thê, thả buông trôi xuống đáy
Một kiếp sao bởi vậy? Đoạ đày chăng bởi mình?
Cạm bẫy quá lung linh, trách đời giăng ngập lối
Người vô tình nên tội? Hay chẳng cưỡng được mình?
…
Trần thế chốn lợi vinh, rập rình giăng bẫy hiểm
Đời người mê tìm kiếm, sập bẫy tự trách thân.
TNT Hùng 23/4/2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét