_____SAY (4)_____28/5/2016
Hôm nay rượu đắng mình ta
Ta say bên cạnh lá vàng
Ta nồng cùng gió đồng không
Cho bớt, cho vơi chút hư không trống lòng.
Ta say nhìn lá vàng bay
Gió xua tiếng vàng rộn ràng
Ta nhìn theo lá vàng xuôi
Chơi vơi chút, như đưa người đi về nơi cuối trời!
Men cay trời đất dần xoay
Lưng ta ghé tựa lá vàng
Đất lạnh ôm ta nằm khóc
Khẽ nhắc nơi đây, mai sau, về khi cuối đời.
Mưa đâu chợt tiếng bật rung
Gió lay với từng lạnh lùng
Ta nằm chờ mưa để tắm
Thương lắm xa xăm, nhớ tuổi thơ, cùng ai đã từng.
Sao mưa chẳng đến cùng ta?
Cô đơn có vài hạt gầy
Gió nào ngừng đi lạc lối
Trong hư không, đen tối, ruột người say nóng cay!
Giọt nào đê mê, để tê tái ê chề!
Đời là hư không, sao chất chứa trong lòng?
Đời về tay không, sao tham cùng thế nhân?
Để não nề tìm về, rượu nào xua tan?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét