Con Vua thì được làm Vua,
Con của Người Zời lọt đất thành dân
Khổ đời, khổ phận, trách thân
Hỏi sao nó lại “tâm thần” thế kia!
Zời thương nước mắt đầm đìa
Trách than “Zời cõi” tạo thằng “kia” thế này!!!
Nó đi té giếng “đoạ dày”!
Sa thân tận đáy ma thây óc mềm
Xuống thì dễ, khó khi lên!
Nên đành cam phận nằm rên qua ngày
Khổ thân mang tiếng Zời đày!
Zời thương con ruột, đoạ đày chi ai!
Phận đời xui rủi thiên tai!
Lại gieo “nghiệp ác” vạ tai Zời hiền!
Làm Zời chẳng nhẽ hổng điên!
Hỏi sao không “sấm” liền liền như mưa!
Thương con duyên phận đẩy đưa
Khóc thương nên đã sinh mưa thế trần
Mưa thì lại ướt “thằng đần”
Nhìn lên nó lại nổi gân “nói xàm”
...
Zời sinh ra đứa bất kham
Càng thương nó lại càng làm phát điên!
___Con Zời phận đất___23/5/19
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét