Trang

Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2024

Tư duy phản biện

Ngày nay người ta nói nhiều đến tư duy phản biện, như là một phương cách tư duy để nhìn thấu trọn vẹn mọi vấn đề. Theo định nghĩa, thì tư duy phản biện (critical thinking) là một quá trình tư duy logic và có hệ thống nhằm đánh giá thông tin một cách khách quan và toàn diện. Nó giúp chúng ta phân tích các lập luận, xác định điểm mạnh và điểm yếu của các ý tưởng, và đưa ra kết luận hợp lý.

Theo cách nói phổ quát hơn, đó chính là cách nhìn vấn đề trên nhiều hệ toạ độ chuẩn mực, một cách logic để mô tả trọn vẹn hơn. Nhìn theo "vô lượng vô ngã", là cách nói theo kiểu người xưa, đó là cách nhìn theo rất nhiều hướng khác nhau (vô ngã) và ở những mức độ liều lượng khác nhau (vô lượng).

Nhưng ngày nay, do yêu cầu ngày càng cao, hệ toạ độ phán xét có thể đã nhiều hơn xưa. Tuy nhiên, tuỳ vào từng chủ đề và lĩnh vực và họ chọn những hệ toạ độ đặc trưng. Nhưng những hệ toạ độ cơ bản nhất thì khá trùng lắp:

- Không gian: Tức là xét vấn đề ở những vị trí địa lý với các đặc thù khác nhau, theo hướng tiếp cận khác nhau.

- Thời gian: Tức là xem xét ở những thời điểm xưa và nay, trước và sau,...

- Liều lượng: Tức là mức độ tăng giảm nhiều ít 

- Cảm xúc: Tức là trên khía cạnh yêu ghét, khen chê, 

- Khẳng và phủ định


Các phương pháp áp dụng trong tư duy phản biện

- Sơ đồ tư duy: Mind map thinking

- Phương pháp Socratic

Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2024

Chiện - Tiêu Chuẩn

Tiêu chuẩn


Chúng ta xuất khẩu đi Tây, đi Tầu giờ phải đảm bảo biết bao nhiêu là tiêu chuẩn. 

Chẳng phải người nhập khẩu ở những xứ ấy chẳng muốn lời nhiều, nhưng chắc là vì “cái gì ấy🌝” mà họ chỉ đòi những hàng “đạt chuẩn”, nên giá cao.

Đi tìm hiểu về “cái gì ấy🌝”, người ta mới biết là xứ ấy người bán có trách nhiệm rất lớn với người mua, để thoát khỏi trách nhiệm khi có những phát sinh rủi ro thì người bán phải đảm bảo hàng hoá họ trên “chuẩn quy định”. 

Trên cơ sở các tiêu chuẩn, thì thị trường đã tạo rào cản ngăn chặn hành vi cạnh tranh giá một cách bất kể. Ai cũng biết, để đạt được tiêu chuẩn nào đó thì đòi hỏi các yếu tố đầu vào phải đạt được những chuẩn mực nhất định, nên giá cũng không thể giảm mãi.

Còn những nơi, nhập hàng không có rào cản kỹ thuật về chất lượng, thì người đi nhập chuộng giá rẻ mà nhập về để giá thấp nhiều lời và dễ bán. Cái hậu quả kế đến là làm hàng nội địa phải phản ứng tương thích, phải giảm giá để có thể tồn tại. Mà giảm giá thì chất lượng chỉ có thể giảm, lương công nhân cũng giảm,… và cuối cùng lợi nhuận cũng giảm. 

Cuộc cạnh tranh giá, làm hàng hoá kém chất lượng, làm chi phí cuộc sống người dân gia tăng- vì hàng dùng mau hư hỏng, trong khi thu nhập thì đi xuống. Cuối cùng là… khổ.

Nên ở mấy xứ văn minh mấy ông quản lý chính phủ chỉ cần chú trọng:

- Tạo ra bộ tiêu chuẩn kỹ thuật thật khắt khe và ngày càng ràng buộc cao.

- Nâng mức trách nhiệm của người bán đối với người mua, thông qua bảo hành và bồi thường

Chỉ tập trung vào 2 vấn đề ấy thôi là đã loại bỏ đi sự cạnh tranh không lành mạnh về giá.

Còn để ngăn hàng nưới ngoài nó làm hay quá, giá chúng thấp thì cũng phải bảo vệ người sản xuất và người bán trong nước bởi luật “chống bán phá giá”. Chớ giờ đây có nhiều mặt hàng nhập về ồ ạt, giá thấp đến mức nội địa thoi thóp thì cái hậu “phi công nghiệp” sẽ đến rất nhanh.

Thơ - Bằng Lăng Tím

Bằng Lăng hoa tím, đường vắng nằm im

Chiều cũng  lắng chìm, con nắng lim dim


Đời sao yêu quá, những đoá hoa khoe

Tím cả góc hè, đâu đó tiếng ve


Mình ai trên phố, bộ bước cùng mây

Chợt lòng ngất ngây, tím đầy nhung nhớ


Còn không lưu bút, nét tím ngày xưa

Thẹn thùng ai đưa, mi nhung mắt nhớ


Hè xưa nức nở, trang vở nghẹn ngào

Nét tím trao nhau, để sau còn đó!


Lời ve trong gió, mực tím lung lay

Có kẻ đứng đây, thơ ngây đâu mất?

…01/06/21

Thứ Hai, 27 tháng 5, 2024

Chiện - Thép đỏ dễ uốn

Thép đỏ dễ uốn - 27/5/24


Cận bảo vệ tốt nghiệp, ông bố cũng hồi hộp, trong trạng thái không thể tả nỗi. Rồi khi lén theo dõi con trên mạng xã hội, ông càng lo lo khó tả, bởi nó hùa theo "đú trend" mạo phạm 'chân tu'. 

Ông suy nghĩ, chẳng biết nói thế nào, khi nào, tiếp cận vấn đề ra sao để nó bước ra lề cơn sóng vô bổ ấy.

Con ông cứng đầu, nói chẳng thể lâu, thì làm sao cho nó thấu. Ông trăn trở, rồi quyết định dụng kế sách "vật chất quyết định ý thức".

Gọi con và đề cập đổi cho nó chiếc Iphone mới, với điều kiện nó đóng vai như người thầy chấm điểm trình bày luận văn tốt nghiệp. Tức nó phải kiên nhẫn lắng nghe tận cuối, rồi mới có ý kiến phản biện hay chất vấn. Và nó đã bắt kèo - đồng ý.

Ông bắt đầu chậm rãi trình bày về tâm hồn của những người có đạo, phân tích cái chân tin đã uốn nắn mọi hành tung tâm tính của họ theo lẽ nhân từ. Hơn nhiều tỷ người - lắm kẻ học cao hiểu rộng cũng đã thấy đó, tin đó và làm điều đó; thì lẽ đó là lẽ chẳng thể sai.

Mà lòng người, thì vẫn phần nhiều chấp nhất bảo thủ; từ đó sự khác biệt tạo ra phật ý và bất đồng. Nay con thấy kẻ gieo lời giông bão, thích đánh trống lớn, mà hùa vào thì chẳng qua là thể hiện chút cái tôi. Nếu những người bên con như bạn bè, thầy cô,... thấy đó là sai, thì con đã đánh mất niềm tin trong họ. 

Mà niềm tin không có thì lời con nói như không, việc làm không ai cổ suý. Biển rộng còn sóng thì nhỏ bé, vì thế ta nên thuận theo nhiều người, mà lánh xa những giông tố cuồng phong, thế mới có nhiều người trợ lực trợ sức tin yêu.

Chỉ cần "thấy sai thì lánh" thì sóng nhỏ không hợp thành sóng to, bão giông cũng thế. Lánh xa, thì sóng dữ cô đơn mà hoá lặng. Cũng đừng là kẻ phản kháng, họ cũng chỉ là những kẻ thích nổi tiếng, chẳng khác gì nhau, phải lánh xa. Cha mẹ vì cái lẽ bổn phận và trách nhiệm của người dạy dỗ, thấy sóng dữ mà không thể lánh, mà phải đến gần để kéo con ra.

Cuối cùng ông nói: "Đã trình bày xong, xin thầy cho ý kiến”

Thằng con chỉ lắc đầu, ngồi im….

thơ - Sóng

——Sóng——(edited)

Có bao nhiêu con sóng vô cùng

Và xanh biếc biển nối trời xa thẳm

Biết về đâu sóng đưa xa nghìn dặm

Sao hững hờ cát trắng trãi bờ im?

*

Đứng nơi đây, nghe sóng vọng tim

Tìm quá khứ sóng nào xô xa mãi

Biết thời gian là không trở lại

Sao mơ hồ sóng gợi lại ngày xưa?

*

Nhìn biển trời, mây trắng đu đưa

Kỹ niệm xưa, mênh mông như biển rộng

Tâm hồn ai, như sóng xa vẫn động

Vẫn dạt dào xô cát mãi ngày đêm.

*

Đứng nơi đây, mà ai vẫn mãi tìm?

Sóng ngày xưa! Biết có còn trở lại?

Hay đã xa, xa bờ khơi trùng đại

Mãi không về, ở lại mãi trùng dương!

*

Sóng xoá bôi dấu cát thân thương,

Để trắng vờ, cát trơ lỳ phẳng lặng 

Sóng xoá đi dấu chân in nặng

Để bây giờ tôi lạc lối ngày xa!

*

Dấu chân ai như trên cát mới vừa qua

Bọt nước sôi, sóng nào xô xa mãi

Bọt trôi xa, vỡ trong lòng trùng đại!

Dấu chân chìm xoá phẳng ai mãi tìm?

*

Sóng là ai? Mà mọi thứ nhấn chìm!

Sóng là ai? Mà xoá trôi dĩ vãng

Sóng là ai? Rêu rao lời trùng đại

Sóng là gì? Sao tôi mãi còn trông?

Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2024

Thơ - Say (4)

_____SAY (4)_____28/5/2016

Hôm nay rượu đắng mình ta

Ta say bên cạnh lá vàng

Ta nồng cùng gió đồng không

Cho bớt, cho vơi chút hư không trống lòng.


Ta say nhìn lá vàng bay

Gió xua tiếng vàng rộn ràng

Ta nhìn theo lá vàng xuôi

Chơi vơi chút, như đưa người đi về nơi cuối trời!


Men cay trời đất dần xoay

Lưng ta ghé tựa lá vàng

Đất lạnh ôm ta nằm khóc

Khẽ nhắc nơi đây, mai sau, về khi cuối đời.


Mưa đâu chợt tiếng bật rung

Gió lay với từng lạnh lùng

Ta nằm chờ mưa để tắm

Thương lắm xa xăm, nhớ tuổi thơ, cùng ai đã từng.


Sao mưa chẳng đến cùng ta?

Cô đơn có vài hạt gầy

Gió nào ngừng đi lạc lối

Trong hư không, đen tối, ruột người say nóng cay!


Giọt nào đê mê, để tê tái ê chề!

Đời là hư không, sao chất chứa trong lòng?

Đời về tay không, sao tham cùng thế nhân?

Để não nề tìm về, rượu nào xua tan?

Thứ Bảy, 25 tháng 5, 2024

Thơ - Đắng

_____Đắng_____

Vợ bảo nhà hết gạo rồi!

Anh lên "phây búc" mượn "lai" đi cầm

Bạn bè trên ấy có tâm

Quan tâm chia sẻ kẻ gần người xa

Nếu không có gạo ra "ma"!

Mượn lòng trắc ẩn, anh nha nhớ làm!

Thơ - Nhớ

Chiều nào cũng mưa, cũng chỉ giống xưa, nên..... ngắm mưa...

LẠI MƯA (26/5/19)

.

Mưa! Mưa! Ta lại như vừa, chợt thấy ngày xưa!

Nhớ! Nhớ! Ta như vừa ở, ta như vừa đi

Có khi! Thời gian nhắc điều gì?

Mãi vẫn ghi, để những khi lại nhớ!


Đời là chuỗi dài, đến tận ngày mai

Mà ưu hoài, ta kéo tận đến tương lai.

Để nhớ! Bởi... ta quên chẳng nỡ!

Để rồi!.... ta ngây ngất yêu thương.... điều ta nhớ!


——NHỚ MƯA ĐẦU MÙA!——5/5/18


Mưa chợt đến bên ta, buổi chiều Hạ

Có như chăng, gợi ta nhớ mưa xa


Nhớ bóng chiều tà, nhớ áo thướt tha, chân buồn không vội vã

Đường còn chung ngã, tuy bước cách xa, mà tim rung rất lạ

Chắc bởi Hạ, hay bởi tiếng ve sầu râm ran, lời than miên man.

Hay rồi mai, đường lối rẽ hai, cho nhung nhớ giăng dài?


Chợt mưa vụng dại, hạt rớt áo ai, để thướt tha đứng lại

Dẫu đứng cạnh, con tim hoang dại, vẫn rung tiếng rung dài

Biết không nói là sai, nhưng biết nói, biết nói gì với ai?

Ngần ngại, suy nghĩ như rối tung, miệng vẫn ngại ngùng!


Sấm vỗ đì đùng, để “thân cỏ” rung, mắt tròn mi nhung

Còn thân ai đứng, miệng còn khép cứng, lửa tim phừng phừng

Chẳng muốn mưa ngừng, chẳng muốn mưa ngưng, thời gian hãy dừng!

Để bên “thân cỏ”, để đứng gần đó, để được ngó thật rõ.


Vẫn còn đó, quên quá khó một lời không ngỏ, nên ai chẳng rõ!

Duyên trời chẳng cho, bởi ngày đó, chỉ dám ngó..., vì lời yêu quá khó!


(Siêu tưởng về tuổi trẻ, cho nó trẻ, chứ hổng có cái đó..... hehehe)

Thứ Sáu, 24 tháng 5, 2024

Thơ-Thỉnh cầu

Thoáng qua chợt thấy một vị Thần

Khấn cầu Thần độ phước thoát thân

Thoát đời đen tối, đời ưu uất

Thần chỉ cười:"Tự lo lấy thân!"

"Nước xa sao cứu được lửa gần"

"Lựa chọn sao giờ bảo khổ thân"

"Dễ gì quá khứ quay về chứ!!!"

"Nghiệp chọn rồi, tự lo trách thân!!!"

Thứ Tư, 22 tháng 5, 2024

Thơ - Con Dzời phận Đất

Con Vua thì được làm Vua,

Con của Người Zời lọt đất thành dân

Khổ đời, khổ phận, trách thân

Hỏi sao nó lại “tâm thần” thế kia!

Zời thương nước mắt đầm đìa

Trách than “Zời cõi” tạo thằng “kia” thế này!!!

Nó đi té giếng “đoạ dày”!

Sa thân tận đáy ma thây óc mềm

Xuống thì dễ, khó khi lên!

Nên đành cam phận nằm rên qua ngày

Khổ thân mang tiếng Zời đày!

Zời thương con ruột, đoạ đày chi ai!

Phận đời xui rủi thiên tai!

Lại gieo “nghiệp ác” vạ tai Zời hiền!

Làm Zời chẳng nhẽ hổng điên!

Hỏi sao không “sấm” liền liền như mưa!

Thương con duyên phận đẩy đưa

Khóc thương nên đã sinh mưa thế trần

Mưa thì lại ướt “thằng đần”

Nhìn lên nó lại nổi gân “nói xàm”

...

Zời sinh ra đứa bất kham

Càng thương nó lại càng làm phát điên!


___Con Zời phận đất___23/5/19

Thứ Ba, 21 tháng 5, 2024

Thơ - Miệng đời (Điên 4)

_____Điên (4)-Miệng đời_____22/5/2016
Người bảo ta điên! Chắc là điên?
Cả đời ta cứ ăn triền miên
Bụng mà ta đói không chịu nổi!
Nên đành ta phải ăn cho yên!
Người bảo ta điên! Phải ta điên?
Miệng mồm ta cứ nói huyên thuyên
Hể người ta hỏi là ta đáp
Im mồm ta cảm giác không yên.
Người bảo ta điên! Có là điên?
Bực mình ta la ó liên miên
Để người ta ức khơi thêm chuyện
Miệng này ta luyện chưởng triền miên.
Người bảo ta điên! Mà có điên?
Nịnh người ta cứ khen liền liền
Bụng thì ta nói vô duyên ớn
Miệng cười nghiêng ngã giả cười duyên.

Thơ - Nhớ Không 2

____Nhớ không (2)____22/5/2016
Có những buổi trưa hè đỏ nắng
Cùng bạn bè rượt bắt tiếng ve
Gốc cây vườn trụi trơ cỏ cháy
Của vạn lần quần phá bắn bi
Nhánh sông bùn đục che cả đáy
Tiếng reo hò toé nước bắn nhau
Nhánh me nào bị trơ trụi lá
Xích đu làm trò phá thách nhau
Có mưa chiều dầm chơi tầm tã
Lạnh run người, răng đánh rít nhau
Có khi vì đùa vui kiệt sức
Ốm trên giường, cầu mong hết mau.
Tuổi thơ nào vụt đi lẹ quá
Khiến thẩn thờ ngồi nhớ bé thơ!

Thơ - Trái Tim Chì

________22/05/2020_______
TRÁI TIM CHÌ
Tôi chỉ muốn xé toang lồng ngực
Bóp tim này ngắt bỏ quăng đi
Ích chi một trái tim chì
Nặng đeo nhịp đập lắm khi não nề
Trái tim người đỏ tươi màu đỏ
Trái tim này chắc rõ màu đen
Nhỏ nhen thù hận thấp hèn
Lỗi sai nhịp đập, tụ đen máu bầm.
Hận kẻ thù - bởi gieo ta hận
Tiểu nhân người - lại dạy ta hư
Làm tim ta “nặng nề” tâm sự
Tháng năm dần sớm đã sinh hư
Xin Thượng Đế hãy ban cho tim khác
Con không còn muốn giữ tim con
Xin ban một trái tim son
Cho con một trái tim còn vẹn nguyên
Để tim con không còn lầm lỗi
Để tim còn biết nghĩa thương yêu
Từ bi nhân ái thật nhiều
Để không rỉ máu yêu thương của đời!

(Trái tim bất ổn trước đó vài ngày)

Chiện - Tiền lẻ

Tiền lẻ



Một ông tỷ phú đi du lịch đến một đất nước lạ, đang đi tản bộ thì bị một đám người bịt miệng đẩy lên xe, chở đến một nơi xa xôi. Chúng trấn lột mọi thứ, kể cả bộ vest ông mặc, rồi còn cắt lởm xởm đầu tóc ông, bỏ ông lại một bãi rác mênh mông heo hút.

Kính gọng vàng đã mất, trong ban ngày mà ông như trong địa ngục, lẫn thẫn từng bước đi vô phương định. Cuối ngày, rồi ông cũng gặp một người ăn mày bản xứ, họ xót thương hoàn cảnh ông như thương hoàn cảnh họ. Họ cho ông bộ quần áo rách, một gói tiền lẻ nhàu nát tanh hôi mùi của rác. Người ăn xin chỉ tay về phía những ngọn đèn đường phía nơi xa, như nói ông hãy tới đó, rồi bỏ đi hút vào bóng tối.

Ông cũng lần mò được đến phía những ánh đèn, tiến đến một gánh bán ven đường, ra dấu xin ăn và đưa một nắm tiền lẻ về phía người bán. Người bán nhìn gã như câm, tội nghiệp nên cho một gói thức ăn mà ra dấu chẳng lấy tiền. Ông ăn trong nước mắt, mới thấy đáy bần cùng thì nước mắt thế gian chảy xuống - họ từ bi với con người mà thường ngày những người biết ông đều không làm thế.

Ông lần tìm đến nhà ga, ai cho gì ông nhận nấy, và cũng đón được chiếc xe định mệnh đưa ông về gần nơi khách sạn nơi vợ con nhiều ngày đang tìm kiếm.

Ông bước vào khách sạn, tất cả các lối chặn kín, chặn lối “kẻ ăn mày” tội nghiệp. Ông đã dùng ngoại ngữ quốc tế để nói số phòng, tên vợ, con… để chứng minh cho họ biết. Cuối cùng ông cũng đã gặp vợ con, những người thân như sống chết đi tìm ông giờ thì ngần ngại ôm một thân xác bao bọc bởi mùi hôi của rác.

Ông viết kể lại tất cả mọi việc cho mọi người, thầm muốn tìm người đã cho túi tiền nát, thứ đã lấy lại cuộc đời tỷ phú của ông. 

Mãi không tìm gặp được, ông mang túi tiền đến đồn cảnh sát và trình bày sự việc. Sau một hồi cảnh sát đã viết biên bản tịch thu số tiền trên, và cho ông một biên bản chiếm đoạt tài sản người khác (vì ông không chứng minh được biên lai đổi tiền)

Ông nhìn trời cười và nói: “Trời hỡi! Địa ngục hay thiên đường thì đồng tiền là thừ nâng ta lên, cũng là thứ dìm ta xuống”


22/5/2024

Thơ - Nhớ không

_____Nhớ không_____
Nắng vàng hoe, đỏ trời Phượng khoe
Rộn khắp nơi, đây đó tiếng ve
Có cô em, cặp ôm bước nhẹ
Má tươi hồng, mắt nhoè đỏ hoe
Sợ thời gian tạo đôi nhánh rẽ
"Yêu" trong lòng ấp ủ còn che
Nói ấp e! Lời nghe rất khẽ!
Sau mùa hè, ta lại gặp nhe!!!!!

22/5/2016

(nhớ lại cô bạn học ngày xưa thì phải)

Thứ Hai, 20 tháng 5, 2024

Thơ - Phượng

__________Phượng_________


Tuy xa nhau hơn hai mấy năm trời
Nhìn sắc đỏ, nhớ hoa trường ngày đó
Gợi trong tôi ký ức xưa rất rõ
Thuở học trò những phút luyến xa nhau
Vở ngày xưa nét mực chắc đã nhàu
Màu lưu bút, chắc mấy còn cất giữ
Nét khắc xưa tên ai Phượng còn giữ?
Hay năm dài bôi xoá mấy lần ghi
Có đôi khi, chợt ta nhớ điều gì?
Còn ẩn sót những khi nhìn quá khứ
Thầy cô ta, chắc thêm nhiều tâm sự
Khi bao thời tuổi trẻ đã đi qua!
Bạn bè ta, vạn hướng muôn nẻo là
Thì có mấy xum vầy về như trước
Nhưng trong tôi tâm trí sao quên được
Nét ngày nào, gương mặt cũ ngày nao.
Nếu thời gian làm muôn thứ hư hao
Xin cất giữ trong tôi ngày tháng cũ
Các em ơi, xin giúp tôi gìn giữ
Kỹ niệm đời đẹp mãi của chúng ta.
Hè đã về, xin Phượng hãy đầy hoa
Để ký ức học trò mãi chẳng nhoà
Để kỹ niệm chẳng thể bao giờ xoá
Để đẹp hoài trong trí nhớ chúng ta.

(21/5/2016)

Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2024

Co ngót do gĩan nở nhiệt

Co ngót (do giãn nở nhiệt)


Co ngót của sản phẩm nhựa chủ yếu do: co ngót nhiệt, do kết tính (chỉ xảy ra đối với nhựa bán kết tinh), do bọt khí, do tạo thể cầu kết,…

Ở đây ta quan tâm đến yếu tố tác động đóng vai trò lớn nhất, đó là co ngót nhiệt.

- Khi gia tăng nhiệt độ, vật liệu tăng thể tích, nhiệt càng cao thể tích tăng càng cao. 

- Khi vật liệu chịu nén, thể tích thu giảm, áp suất càng lớn thể tích thu giảm càng nhiều

Độ co ngót nhiệt là sai lệch thể tích của nhựa ở điều kiện ‘nhiệt độ cao áp suất cao’ so với thể tích ban đầu.

Ví dụ 1: Ép ở nhiệt độ t2, áp suất p2 thì độ co ngót nhiệt = V22-V0; Nếu ép ở áp suất p1 thì = V21-V0. Do V21>V22 nên (V22-V0)<(V21-V0)

Kết luận: “Ép ở áp suất cao hơn thì độ co nhiệt thấp hơn áp suất thấp”


Ví dụ 2: Khi ép ở nhiệt độ t1, áp suất p2 thì độ co ngót nhiệt là V12-V0. Ép ở nhiệt độ t2, áp suất p2 thì độ co ngót nhiệt = V22-V0. Do V22>V12, nên (V22-V0)>(V12-V0)

Kết luận: “Ép ở nhiệt thấp hơn thì độ co ngót nhiệt sẽ thấp hơn”


Vì thế nên chọn ép ở nhiệt thấp nhất và áp suất cao nhất trong “cửa sổ gia công”

Thứ Năm, 16 tháng 5, 2024

Thơ - Mong mưa

 Mong mưa về cho trời nguôi bớt nóng,

Sợ mưa nhiều lầy lội khắp muôn nơi!

Mong mưa về cho cây thêm xanh lá,

Sợ mưa nhiều úng ngập ruộng đồng sâu!

Mong mưa về cho hồ thêm nước tưới,

Sợ mưa nhiều gây lũ cuốn tràn đê!

Mong mưa về.....

........Sợ mưa nhiều!

Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2024

Thơ - Chợt mưa


Có con nắng vàng, bên trời xanh thẳm

Thương đôi má hồng, da đỏ xạm nâu

Động lòng mưa rơi những giọt sầu

Cho ướt áo một người đang ngắm phố

…14/5/2023...


Thơ - Cà phê một mình


Lấy chút đen để tô đời bớt bạc

Thêm chút đắng để bớt nhạt đời đi

Trốn cô đơn “đen đắng” bên thầm thì

Nhân thế hỡi, giấu đâu người tri kỷ

…19/5/2021...

Tư duy phản biện

Ngày nay người ta nói nhiều đến tư duy phản biện, như là một phương cách tư duy để nhìn thấu trọn vẹn mọi vấn đề. Theo định nghĩa, thì tư du...